Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

5 Chia buồn với quê hương Quảng Ngãi

Hi all,
Chiều nay đọc tin tức biết chợ QN bị cháy rụi, buồn quá....ko biết gia đình bạn bè lớp mình có ai ko??? Mới qua rằm mà bao nhiêu chuyện xảy ra, chắc năm nay có gắn mác "tận thế" nên sự cố bất ngờ sẽ xảy ra liên tục quá...
Chưa có tin tức gì của Bích Thủy, mong rằng mọi điều may mắn sẽ đến với bạn, Thủy nhé, nếu có thời gian reply vài dòng cho bạn bè biết tin với nha Thủy!!!
Hôm trước Ánh có alo Duy Vũ hình như vài ngày nữa Vũ vào SG, bà con SG mình họp mặt bạn bè chứ??? nhìn QN xôm tụ ghê...SG xuống cấp rùi...Mây Hồng ơi, Mây Hồng nhớ trách nhiệm bà con giao phó đó nha...
À, có một chuyện này mình muốn nhờ các bạn, các bạn có nhớ Cô Sám Hối hồi xưa dạy anh văn tụi mình ko? mình còn nhớ nhà Cô ở cạnh trường Trần Quốc Tuấn đó...
Mình đang giữ một cuốn thơ tình gần 100 bài của Cô Hiếu (mình nghe người lớn nói lại là em gái Cô Sám Hối), Cô Hiếu ngày xưa chắc là người yêu Ba mình vì còn bút tích trong tất cả những bài thơ và một lá thư của hai người...công sức và tình cảm Cô ấy đã dành quá nhiều cho tập thơ này (viết tay & trang trí rất đẹp), mình muốn tìm tin tức của Cô ấy để xin trả lại thư và tập thơ này, các bạn QN giúp hỏi thông tin giúp mình với nha...Cảm ơn các bạn trước,
Những bài thơ đều viết vào năm 66, Cô này thực sự chắc là thi sĩ quá...mình gõ một, hai bài trong tập thơ cho các bạn thưởng thức thơ tình thời xa xưa nhen:
   BÀI THƠ CHO ANH
                       - a souvenir for ever! -
 Tại kiếp trước chúng mình không duyên số
Nên giờ đây em chả được Anh yêu
Nên từng đêm - từng đêm trắng khóc nhiều
Vòng tay khép đưa em vào lạc lỏng
Anh có biết đã bao chiều gió lộng
Đại lộ buồn em lê bước lang thang
Mong gặp Anh - một hình ảnh ngang tàng
Đã ngự trị tim em từ dạo ấy
Anh hờ hững có khi nào chịu thấy
Tiếng lòng em trên mắt lúc nhìn Anh
Má ửng hồng rồi vụt tắt đi nhanh
Vì em thẹn, biết đâu anh chả ghét?
Câm lặng thế để nhiều đêm thắc mắc
Sao mỗi chiều em cứ mãi ngóng trông
Lúc có Anh – em chỉ thấy màu hồng
Anh giả biệt – em buồn không thể tưởng
Anh đeo đuổi với niềm vui tám hướng
Để mình em cô độc khép bờ môi
Bao đêm trăng em lạc lỏng đơn côi
Trốn dư ảnh, trốn tình yêu bằng lệ
Em chớm biết tình em như bọt bể
Như một loài hoa bạc mệnh, thế thôi
Còn gì đâu? – nhưng đã lỡ thương rồi
Em giữ mãi dù anh em hờ hững
Bước vào đời với ân tình chập chững
Nhuốm đau thương ngang trái đã là thường
Trời chả cho em nhận trái yêu đương
Thì đành vậy lui về ôm kỷ niệm.
                        .                            
 và một bài thơ trang cuối....

CUỐI CÙNG
Thôi trả anh những gì trong dĩ vãng
Kỷ niệm nào mình vun đắp ngày xưa
Đừng dối em cho lệ đổ hương thừa
Và tan tác chén ân tình rạn vỡ…
Em cứ tưởng anh còn thương còn nhớ
Còn yêu em như lời nói đầu môi
Nên chừ đây mới phải mất giọng cười
Ngày thơ ấu ngọc ngà vun tuổi mộng
Biển trầm lặng đã bắt đầu lên sóng
Chiều xuống dần gieo rắc hạt sương đêm
Cung đàn yêu rồi cũng sẽ im lìm
Cho tê tái vút lên và cao mãi…
Em đâu biết yêu nhau rồi ngang trái
Lỡ làng về làm hận tủi triền miên
Tình vẫn đi mưa vẫn rắc bên thềm
Sầu vây kín đèn Alpha màu đỏ
Tiếc chi lạ những lần vui bé nhỏ
Chưa vướng buồn trên ánh mắt trong xanh
Nhưng ngày nay thì tất cả mộng lành
Đà vĩnh biệt – du hồn vào hoang đảo
Còn gì nữa trong màu tim rướm máu
Với nỗi niềm thân phận chả ai hay
Xin cho em tìm quên lãng bên này
Để uống cạn phần…khổ đau định mệnh.
                                                            15/08/66
“cuối cùng và cuối cùng!”
                                        
Mong gặp các bạn trong dịp Duy Vũ ghé SG nha,
Thân,
Minh Ánh

5 nhận xét:

  1. Giúp bạn thì mình sẵn lòng thôi nhưng xin hỏi vì sao Ánh lại muốn trả lại nhũng kỉ vật của ba mình như thế? Theo mình thì Ánh cứ giữ,kỉ niệm luôn đẹp,dù buồn hay vui...
    Tấn thế.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lúc đầu mình cũng nghĩ như vậy nhưng sau lại thay đổi: có lẽ những kỷ vật ấy sẽ thật sự có giá trị với chính người trong cuộc, Ba mình mất lâu rồi – 1971, mình không biết gì về Cô ấy nhưng mình thấy quý mến và phục, biết đâu kỷ vật ấy lại mang đến niềm vui cho Cô ở tuổi xế chiều… (mình đoán Cô ấy gần 70 tuổi, những bài thơ đó được viết vào năm 16, 17 tuổi…). Nếu giúp được thì giúp mình nha Thế! Cảm ơn Thế nhiều nhiều…

      Xóa
    2. Gửi Minh Ánh:cả cô Hiếu và cô Sám hối hiện đều ở SG.Cô Hiếu ĐANG Ở VỚI CHỒNG CON gần khu vực Hàng xanh,đây là số điện thoại nhà:38995565.Chúc bạn toại nguyện!
      Tấn thế.
      (xin lỗi vì không biết đăng nhập,vị nào làm ơn chỉ giùm,đa tạ)

      Xóa
    3. Cảm ơn Thế nhiều nha!!!

      Xóa
  2. Khánh Anh đang ở Quảng Ngãi và cũng đã comment nhiều rồi, rất OK. Sao KA không hướng dẫn Tấn Thế? chỉ cần 1 lần là OK liền.

    Trả lờiXóa