Hi các bạn,
Qua tin tức, nhìn cảnh bà con QN mình gồng gánh cơn lũ vừa qua thấy xót xa ghê... ngày xưa thiên nhiên không dữ dội như bây giờ, mỗi lần lụt về tụi mình vui như hội vì được nghỉ học, được đi lội nước khắp phố phường... Chỉ có 1 lần lụt lớn mình không nhớ là lớp 7 hay lớp 8 nhà mình chỉ có mình và Bà Ngoại, Thiên, Chương đi vòng vòng vào nhà mình cứu trợ và bị kẹt vì nước lên quá nhanh không về được, tối đó trên căn gác ọp ẹp 4 bà cháu nhúng bánh tráng chấm mắm ăn đỡ đói, lúc ấy mì gói còn là hàng xa xỉ,... Cuộc sống những năm tháng ấy thật đơn giản, ấm áp và hạnh phúc biết bao!
Bây giờ thị xã đã có đê bao, chuyện lụt vào trung tâm cũng hiếm nhưng các vùng xung quanh dọc sông Trà khúc thì vô tình hứng chịu hậu quả, "nhà giàu thì càng sướng....nhà nghèo thì càng nghèo..., dân thành thị lúc nào cũng đầy đủ và sung sướng hơn dân quê..."
Chương trình từ thiện của mình thật đúng lúc không cần phải Tết âm lịch, ngay lúc này nhờ bạn Uyên, Khiếu phát động sớm việc ủng hộ, Thiện Tâm, Chấn, Thế, KA, Huệ,...chuẩn bị chương trình cụ thể, các vùng gần thị xã bị nặng cũng tốt, các bạn QN sắp xếp dễ
Rất mong các bạn quan tâm, phối hợp cùng nhau, nhanh tay nha các
Thân,
Minh Ánh
P/S: Tối nay (20/11) sẽ bàn kỹ hơn ở Quảng Ngãi
Đề nghị có chi tiết hơn nữa
Trả lờiXóaChi tiết đang chờ Khiếu về QN "họp lớp"... chỉ có QN mới nắm được tình hình... mong mấy bạn QN triển khai "chương trình cụ thể" sớm hơn, cứ xác định giá trị một phần quà là bao nhiêu, mình đóng góp nhiều thì nhiều phần, ít thì số lượng giảm đi...
Trả lờiXóaMinh Ánh
Nhìn người dân chống lũ tràn ngập hình ảnh trên các phương tiện đại chúng, thấy mà đau lòng. "một miếng khi đói, bằng một gói khi no" đây là hành động thiết thực quá hay đó Minh Ánh. Nào anh em ta cùng góp tay chung sức
Trả lờiXóaTừ Ân
Chỉ được cái "Đánh trống bỏ dùi", "Đầu voi, đuôi chuột"... :(
Trả lờiXóaMình ko thích nhận xét của bạn, nếu có lòng thì bạn tham gia còn ko thì im lặng để các bạn chuẩn bị dù gì chúng ta vẫn là bạn bè, là tập thể có một quá trình gắn bó bền lâu..., những câu nói này thật vô tình....
Xóa