Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

10 TẠ ƠN ĐỜI

[Hồ Từ Ân]


Thân tặng bạn Khiếu mừng ngày Lễ Tạ Ơn!

Vào thế kỷ thứ 16, một bộ tộc người Pilgrim ở Anh quốc, bất đồng với nhà vua, đã bỏ xứ đi tìm vùng đất hứa. Tân thế giới(nước Mỹ) là điểm cuối cuộc hành trình gian khổ mưu sinh. Họ đã được người da đỏ bản địa Wampanoag tốt bụng giúp đỡ lương thực để qua một mùa đông giá lạnh, và họ đã dạy những cách sinh tồn ở vùng đất này. Khi người di dân có thể tồn tại được, họ tổ chức một buổi lễ tạ ơn cho những gì tốt đẹp mang đến với cuộc sống này... Từ đó hằng năm cứ vào ngày thứ 5 tuần thứ 4 tháng 11 là ngày lễ tạ ơn. Tôn vinh lòng tốt của con người!

Nước Mỹ nghỉ lễ 4 ngày, thời điểm này đánh dấu cho một mùa Giáng sinh bắt đầu, kế tiếp là Tết tây, Xứ mình còn Tết ta nữa, thời gian kéo dài cuộc vui sum họp gia đình, bạn bè... với những lời yêu thương qua tấm thiệp, món quà...



1 Xin cám ơn quê hương...
Sài thành không ngủ với những âm thanh náo nhiệt, cuốn tôi đi như dòng thác khó cưỡng. Bất chợt đâu đó nghe hương vị của quê nhà, khiến lòng tôi xốn xang nhân ra mình đã xa gia đình quá lâu. Một chiếc lá thu rụng, một cơn gió đông thoảng, đủ để kịp nhân ra sự chuyển mình của đất trời, cảm xúc bộn bề với điều gì chẳng thể gọi thành tên.

Quê hương là gì hả mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ
Mà ai đi xa cũng nhớ nhiều

(thơ Đỗ trung Quân)

Đúng là đã bao lần bước đi trong hối hả, tôi bỗng thấy chồn chân mỏi gối nhớ quê hương và muốn trở về, nơi in dấu chuỗi ngày êm đềm, đang rộng tay đón tôi như mẹ hiền trông con. Tâm hồn tràn về cảm xúc với nhiều kỹ niệm, bổng mong đợi được là trẻ để thấy mình hồn nhiên với quê hương...

2 Xin cám ơn cha mẹ...
Mẹ ban phát tình thương vô bờ bến. Cha định hướng phát triển cho con. Tình cha mẹ không gì đong đầy ,tinh khôi như giọt sương ban mai, lung linh như ánh trăng rằm. Cha mẹ hy sinh che chở tôi suốt cả cuộc đời.

Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng cha mẹ đang thức vì con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Ba mẹ là núi của con suốt đời

(thơ Trần Quốc Minh)

Và... 
Hò ơi! Mẹ già như chuối chín cây... gió lay mẹ rụng... gió lay mẹ rụng... con đà mồ côi....!!!
Trường hợp này phải đi dưới mưa, để không ai có thể thấy nước mắt tuôn rơi. Và tôi đã mồ côi tuổi trung niên, nghĩ mà thương các cháu trẻ phải mồ côi cha mẹ. Hỡi những ai còn mẹ, thì đừng làm mẹ buồn, dù chỉ một lần. Hãy nhanh chân bày tỏ tấm lòng vào ngày này,và cho mọi ngày.

3. Xin cám ơn thầy cô...
Cây lau có một sức sống bền bỉ và diệu kỳ, đứng trước ngọn sóng, phong ba bão tố, thì hoa vẫn nở đúng hẹn, màu trắng chênh chao. Con người phải hơn loài hoa lau ấy, vẫn nở nụ cười dù đời có là địa ngục trần gian.

Thầy cô luôn dạy; bước chân vào đời cần phải có một đôi mắt sáng, một trái tin yêu thương, để đối đãi tốt với mọi người, đừng quây lưng với người đã nhận lỗi, đừng mang ngỏ cụt đến cho người biết mình sai, đừng nhẫn tâm với người biết quay lại.

Vẫn theo tôi những lời động viên
Mỗi khi lầm lỡ
Vẫn theo tôi những lời nhắc nhở
Mỗi khi tôi tìm được vinh quang

(thơ Phan thi thanh Nhàn)


4. Xin cám ơn bạn bè...
Tình bạn làm cho cuộc sống trở nên thật ý nghĩa, nỗi buồn được chia sẻ,niền vui được nhân lên với bạn thân. Tình bạn là mắc xích của cuộc sống góp phần gắn kết mọi người, với nhau tạo nên đoàn kết, tạo nên sức mạnh tập thể và quan trọng tạo nên niềm vui.

Cám ơn đời cho ta bè bạn
Đã giúp ta chia sẻ những buồn vui
Sánh bước bên ta qua những ngày dài vô tận
Để cho ta thấy được lòng yêu thương

Gần đây chúng ta sẽ chia tay một người bạn thân, người "điệu nghệ" với bạn bè qua nhiều năm tháng. Tập thể lớp C1-88 sẽ đăng cai một buổi tiệc chia tay với Khiếu và khách mời.
Bạn như một đóa hoa giữa lưng đồi, một vệt mây ở bên trời lặng lẽ, đôi vai nhỏ gánh đầy tình bạn, tâm hồn như thơ như họa, để vui cùng bạn bè. Bạn đi Mỹ rồi - Nhiều bạn sẽ nhớ Khiếu. 

Blog để lại nặng ân tình như thế !


Xin cám ơn cuộc đời này!

Lễ tạ ơn 28 tháng 11 năm 2013
Từ Đạt

10 nhận xét:

  1. Xin cám ơn Hồ Tư Ân,
    Những người bạn tốt lúc nào cũng ở bên nhau.

    Blog để lại nặng ân tình như thế !

    Trả lờiXóa
  2. Bài viết rất hay, rất xúc động. Cảm ơn Bạn!

    Trả lờiXóa
  3. Đi dưới mưa để không ai thấy nước mắt tuôn rơi, sao cổ họng nghẹn nghẹn

    Trả lờiXóa
  4. Anh em Sài gòn đăng cai thì báo sớm nhất, để anh em Quảng Ngãi xắp sếp ít nhất cũng có đại diện vào

    Trả lờiXóa
  5. Bợ lộc đọng lại nặng trịu loạt nguyện vọng nhợt nhạt, :(
    Bớ lốc sắp tới sáng chói các ý kiến đáng giá... :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có không khí ngày lễ quá nên có câu đối liền bác Thiên
      Từ Ân

      Xóa
  6. Hay quá!
    Ứng cử viên nặng ký cho giải thưởng năm nay lại lộ diện

    Trả lờiXóa
  7. Đọc blog đa phần bài viết của Ân trọc, các anh em phải tham gia thôi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe! Câu này bác Đình Nam có nhân xét hôm tiệc chia tay lần 1 bác Khiếu tại quán Sài gòn phố
      Từ Ân

      Xóa
  8. Buồn...! không có gì hay... không có gì hấp dẫn... rồi cũng như mọi người chờ ... ai đó đem niềm vui đến cho mình, chứ không chủ động gieo hạt giống niềm vui đến cho mọi người. "Bạn như một đóa hoa giữa lưng đồi, một vệt mây ở bên trời lặng lẽ, đôi vai nhỏ gánh đầy tình bạn, tâm hồn như thơ như họa, để vui cùng bạn bè"... thì chúng ta hãy vươn vai đi, ít ra cũng làm cho các nhành cây lay động. C1 không thể chỉ có vậy .
    Buồn...

    Trả lờiXóa