(Xin lỗi Mây Hồng, Duy Uyên, Tấn Thế....... trước nhé!)
Bước chân bạn sẽ vướng víu với đất-trời-mây-nước xứ Cẩm Thành khi một lần được chiêm ngưỡng trước mặt dãi núi hoang sơ bí hiểm, ánh sáng lung linh bao phủ quanh đỉnh Thạch Bích cao nhất - là rặng núi tối mờ. Đây là cảnh tuyệt đẹp của thời điểm ánh chiều tà chiếu heo hắt đỉnh núi đá trong màn đêm rủ xuống. Tạo một bức tranh tương phản đến huyền bí mà các thi nhân bầu chọn "Thạch bích tà dương" (vách núi đá soi bóng chiều tà) một trong mười thắng cảnh của xứ Quảng.
(không phải Thạch Bích chổ ông Khiếu đâu nhé! Biết vầy theo sự nghiệp chuyên "ven" gợi ý của ông trời..... Thiên)
La cà quá! Nhập đề đi!
Ngày xưa 88. Với người xứ Quảng tha phương. Đặc sản bánh xoài còn là “nỗi nhớ - niềm đau!”, theo sau những câu chuyện xoay quanh....
Bánh xoài được làm bằng bột nếp. Công phu làm bột phải chọn hạt nếp thơm, tròn. Ngâm qua đêm, để ráo rang vừa lửa, giả nhuyễn, ngào với đường trắng và nước vừa đủ, cho ra một lớp bột mềm mại, dẻo, trắng phau và được phủ một lớp phấn bột nếp khô, áo ngoài trông nỏn nà như da...con gái !?!?. "Hôn" nhẹ ta thưởng thức vị ngọt của đường cát nguyên hạt trộn lẫn vị béo của mè rang, được giã quyện với đậu phụng thơm nồng, làm ngây ngất tận lưỡi gà.a..a..à..!!
Nuốt nước miếng nghe kêu cái ực.c..cc!
Rồi mơ màng một sáng mùa xuân. Ngồi ở góc phố nhâm nhi bên ly cà phê (hiệu Window) nghe tiếng rao: " bánh xoài....đi.i.i.i" của cô thôn nữ mà không nghe thấy lòng rộn rã tình yêu và nổi nhớ sao?
Quả là :
Khi ta ở đất chỉ là đất ở
Khi ta đi... bánh xoài hóa tâm hồn
(thơ Chế lan viên)
Lạc đề, "đậu phụng" rồi!
Kính thưa các qúi vị thân hữu có tên trong bản "phong thần". Các vị phải hết sức bình tỉnh. Tôi không dài dòng văn tự nữa...
Khuyết điểm tôi không nhớ lâu. Ưu điểm thì không đánh tôi cũng khai tuốt! Nào là ông Phương chuyện bánh xoài, Ông Tâm đấu trí giờ vật lý, Ông Khiếu chuyện chưa đổ ông nghè lo đe hàng tổng, ông Chấn chuyện áo Triump..v..v.. Ai không hối lộ tôi phun ra hết, cháy nhà ai ráng mà chụi!
Nhớ mùa xuân 1987. Lúc này chúng tôi dòm ngó nhau đã một năm trời, ưu khuyết đã hiểu nhau.
Để che đậy hành vi bất chính của những con …ngựa bất kham. Trường bố trí lớp 11B1 nằm khuất ở cuối góc trường, giáp bến xe… ngựa củ (bây giờ là siêu thị). Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Chúng tôi liên lạc với thế giới bên ngoài qua bức tường hang lổ....chó.! Đám con buôn bến xe luôn quấy rối...bao tử anh em, nhiều tiếng rao lúc giờ ra chơi, nghỉ giữa tiết.
Ấn tượng nhất là một cậu bé bán bánh xoài tên Tiến chừng 11, 12 tuổi. Đậm người, khuôn mặt tròn tròn như cái bánh, nụ cười luôn đọng trên môi. Cậu bé này chán sống nên cả gan bán ...thiếu cho các thành viên ưu tú 88.
Bán thiếu...phải đắt hàng. Tình cảm của đối tác như đơm hoa kết trái...cho đến một ngày nọ, nợ xấu khó đòi nên bé trai đứt vốn và phá sản.
Cậu bé quyết định đi tim công lý.
Sáng hôm ấy nhằm vào tiết thứ ba của môn hóa loạt bài Oxit Al, Fe, Cu... Thầy dạy chúng tôi là người có uy tín và nhân cách. Thầy to cao nhưng khuôn mặt lành tính, hiền hòa, dễ gần... Đó là yếu tố làm yên lòng cậu Tiến chọn thầy khiếu kiện.
Cậu rón rén, hơi thiếu tự tin, thập thò ngay cửa lớp, tay cầm tờ giấy học trò cũ mềm (giống giấy gói bánh xoài vò vò đem “tận dụng" lúc ngặt!!!).
Đám nam sinh chúng tôi chết lặng đồng gương tia mắt áp đảo tinh thần cậu ta.
Cậu ta hơi kinh hãi, mặt lợt lạt.
Thầy ôn tồn động viên hắn: "Em có gì trình bày"
Hắn lấy cam đảm đưa hai tay dâng 'sớ', cặp giò hắn run run, miệng miếu máo : "thưa....thưa...(không ra hơi.i.i..).
Thầy cầm xem qua một lượt. Khuôn mặt thầy đăm chiêu, khó hiểu. Suy nghỉ, xung đột và ....rạng rở!!!!!
Cả lớp thở phào nhẹ nhỏm, trút cả gánh nặng âu lo.
Thầy ngữa mặt cười ha ha... hi hi... rồi… hu hu (vừa đọc thầy vừa lấy tay len lén lau khóe mắt, nhìn xa xăm, ưu tư, mơ hồ.. Tâm hồn thầy đi…du lịch thì phải!?)
Cả lớp đoán già đoán non.
Trở về thực tại. Giọng chậm rãi pha chút khôi hài , "đồng cảm", Thầy đọc
Cộng hòa xã.....
Độc lập tự do....
Danh sách thiếu nợ....bánh xoài
Cả lớp cười khô khan, nhục nhã với thằng hỷ mũi chưa sạch này.
Có tiếng phản đối đòi…diệt khẩu.
Thẩy cười mỉn chi đọc lớn
Hùng Phương thiếu 59 cái bánh
(Tiếng cười như sấm dậy, như ong vỡ tổ)
(ông này lúc nào củng quán quân, nghe nói bây giờ ổng còn ở giá. Ổng triết lý với tôi "có vợ hay không vợ đều đi đến khổ đau!" gớm hể, gặp thứ dữ).
Hoàng nam 52 cái
Anh Tùng 48 cái
Từ Ân 48 cái (danh sách đen nào cũng có thành viên tích cực này)
Tiếng cười không dứt, như pháo giao thừa.
Thầy làm một hơi Ali(baba) và 25 tên cư.. ư...p....p
Văn Khiếu 38
Kim Ngọc 37
Thiện Tâm 36
Thái Chấn 35 (tay này...ghê gớm lắm !70:2 mà)
Đình Nam 34
Ông ...trời 33 (Ngọc Thiên ngan cơ Hùng Phương mới đúng. Nếu tôi không lầm!)
Tấn Thế 32
Do Hiển 31
Hoàng Bảo 30 (ông này sỉ diện chụi không nổi với lương tâm phải đào tẩu vào miền Nam ở luôn. Nghe nói học lớp 12 tận Cần Thơ và sợ ăn bánh bao chỉ tới giờ).
...........
Cả lớp cười ngặt nghẻo
Tiếng pháo chuột, pháo tống đì đùng
Thầy mãi mê không ngừng ra rả
Minh Ánh 25
!!??
Khánh Anh 25
!!?? (Sao có nữ tướng vậy nè!?)
Trưng Trắc, Trưng Nhị hả trời?
Thầy... phấn chấn ê a
Trúc Viên 20
!!??
Cam Ly 20
Lại bà Triệu thị Trinh nửa sao?
(Danh sách cuối phải có bà Nguyễn thị Định nữa cho trọn…ổ!!!??
Cả lớp bò càng
Tiếng nữ ha ha, hô hô làm rớt hàm răng giả. (Khi từng trải mới hiểu Lam Điền phải học nha khoa thôi!?)
Các nữ tướng đồng la to
“Thưa thầy danh sách....chi đoàn phí ạ!’ sic!!
Thầy... say mê như lạc vào chuyện cổ tích dành cho người lớn. Cho một vé vào tuổi thơ
(mặt thầy trông đắc…ý. Có lẻ thầy củng đã từng nhúng chàm thời sinh viên ký túc xá).
Thầy choàng tỉnh giấc mộng…
Bạn bè chúng tôi cười chảy nước mắt, nước dãi, nước "tiểu nhân". Riêng cu Tiến ...khóc thét giọng mếu máo "trả nợ đây".
Chúng tôi rồi cũng….hứa bồi hoàn đầy đủ cho hắn. Kể từ đó về sau, cậu ta chạy mất dép, mất luôn cái quần.... con con.
Mùa thu 2012
Mạc...Tận
(Hàng xóm Mạc Ngôn, Mạc Can)
An viet chuyen hay va vui qua.Like
Trả lờiXóaTest comment from IE with "An danh"
Trả lờiXóaNghe như chuyên cổ tích , sao các bạn nhớ chuyện ngày xưa giỏi quá vậy . Bái phục , bái phục
Trả lờiXóaDuy Vũ
Tôi nhớ danh sách Duy Vủ thiếu 39 cái. Đứng trên Văn Khiếu một bậc.Nhưng vì bạn dễ thương không gây oán thù gì nên..."lơ"
Trả lờiXóaĐúng ra lời bình về Duy Vủ như sau"
Duy Vủ 39 ( Tội nghiệp ông này chân ướt chân ráo dân trường huyện mà bày đặt "chui' chi ra thị xã nhập ....băng đảng Ailibaba..ba.ba..ba....
Văn khiếu 38
Đến đây thì mình tình nguyện "Xách Dép" cho Từ Ân, còn chiếc dép nào không?
Trả lờiXóaNgưỡng mộ Bác Ân quá chời lun. Dép tui xách hết rồi ông Trời ơi và đã mang ra chợ Trời bán trả góp quỹ rùi, còn đâu mà đòi xách hi hi...
Trả lờiXóaAh, mà tui nhà quê dễ sợ. Dân Quảng Ngãi mà đến giờ chưa biết đỉnh Thạch Bích ở đâu. Biết mỗi các xóm Thạch Bích của ông Khiếu ha ha.
Khánh Anh
Trời ơi, chuyện của ông Ân hư cấu mà thấy sợ!!! Tui còn tiếc sao hồi đó ko được ăn bánh xoài nhiều giờ vô SG nhớ quá...mua bánh bao chỉ 1 lần nhưng ăn chả thấy ngon
Trả lờiXóaHehe,đường dài mới biết "ngựa" hay.Tết này về quê, "thề" ăn bánh xoài thay.. don. ram.bún bò Mây Hồng mới đáng sống 43 năm cho vài ngày Tết(xin lổi bác sĩ Bình Dân)
XóaDoc toi doan "rot ham rang gia'.Xin hoi tac gia "tung trai" la sao? De nghi tiec lo!?
Trả lờiXóaXe5 TQT-QN 88
Đề nghị ông Ân không được phun hết chuyện thâm cung bí sử của các ông Nội của lớp chứ không bể địa hết đá nghen, nếu câu chuyện Triumph mà được đưa lên Blog thì khối ông bị chết (chắc bác Chấn chết đầu tiên rồi sau đến tới bác ...)
Trả lờiXóaOk!! Chuyện ông ngoại vĩnh viển em hứa (lại hứa) chết đem theo!!!
Xóa(Ông nội tương lai)
Bà kỷ sư hóa dầu nói giởn, nói đùa, nói vui.... hay nói thật!?
Trả lờiXóaTheo chổ tôi biết thì bà chỉ quan tâm thiên vị đến "tư dinh" thầy hiệu trưởng mà có màng tới danh lam danh liếc gì đâu.!!!
Mạc Tận
Uh ngày xưa mà tui đã đoán chỗ đấy có dầu rồi đấy, giờ thì dầu lộ thiên rồi, các bạn đến khai thác thui, tui hổng dám hi hi
Trả lờiXóaKshd lụt nghề
hi
Trả lờiXóaĐọc cái này mới nhớ đến Trúc Viên. TV giờ ở đâu nhỉ? Sao lâu nay k0 ai nhắc...
Trả lờiXóaChào bạn Chương!
XóaĐang làm dâu ở Đồng Tháp. Muốn liên lạc Trúc Viên thì kết nối qua Phong hoặc Nguyên C7.
Từ Ân
Truc Vien - 0936005659
Xóalike
Trả lờiXóatoo like
Trả lờiXóa