Thứ Ba, 6 tháng 11, 2012

4 GÀI MÌN - ĐẶT BOM

Chương trình vận động anh em xum họp kỷ niệm 25 năm ngày ra trường. Tôi ủng hộ loạt chuyện thâm cung bí sử của lớp chuyên toán TRẦN QUỐC TUẤN Tỉnh QUẢNG NGÃI niên khóa 1986-1987-1988 hầu các bạn chơi.

Hương thơm quyến rũ của đất trời tỏa lan theo gió thu bay, quyện vào mùi hương sữa đồng nội. Như say với bờ sóng nhấp nhô ngọn lúa làm đòng, cảm giác đê mê một chiều thu với chiếc ghe, bờ xe nước sông TRÀ, lẫn sau màn sương khói chìm đắm lâng lâng hồn quê núi ẤN. (Học kế lớp chuyên văn nên ảnh hương ít nhiều..!!)
Thời gian thấm thoát đã 25 năm - kỷ niệm ngày xưa hiện về, gợi nhớ lại mùa thu 1986 tại quê nhà. Chúng tôi là tập hợp những anh tài, quân tử có, tiểu nhân không ít tề tựu đông đủ. Những người bạn thật nhiệt huyết, thông minh, khôi hài, đồng tâm, hiệp lực....
Không vòng vo tam quốc .Tôi vào thẳng câu chuyện...
Chiến tranh lạnh của ý thức hệ đẩy hai lớp chuyên toán - văn đến bờ vực chia rẽ. Chúng tôi xem lớp văn như bên kia chiến tuyến. Hai lớp chỉ cách nhau có một cục gạch mà quan hệ rắc rối nặng nề như ximăng, cát đá, vôi vữa, xà bần...
Vào vấn đề đi ông thần...sống ơi, dài dòng quá!!
Trung tuần mùa thu tháng mười. Thời cơ gây sự đã tới. Lần đầu tiên lớp tôi được trực đêm với toàn bộ học sinh nam, để bảo vệ tài sản trường lớp. Chúng tôi hồ hởi, sung như cây súng. Anh em tập trung tại sảnh văn phòng trường. Các bạn chia 5 tụm 7 đánh bài, nhậu nhặt, nhóm còn lại chia 2 phe đá banh.
Trống điểm canh hai, chúng tôi không chơi nữa sợ làm phiền giấc ngủ thầy cô ở khu tập thể. Chuyển sang ca hát, đàn địch, giải khát một canh 20 lít rượu đế của Hoàng Vũ đem tới ủng hộ lấy lửa (lúc này chưa biết nhật ký ĐẶNG THÙY TRÂM). Rượu đã hết, canh ba cũng tàn. Anh em kẻ ngáp người lim dim. Hết chuyện làm chúng tôi cố nặn ra việc để giải bày tâm sự. Canh tư lặng lẽ trôi. Thủ lãnh đai ca hội ý tuyệt mật. Chiến dịch dạy cho chúng một bài học tuyệt đối thông qua mọi thảnh viên và triển khai bão táp sa mạc.
Trời đã khuya - không trăng không sao. Không gian sân trường u tịch rợn người. Tiếng dế, ếch nhái , côn trùng kêu rã rích, từng giọt mưa đêm càng làm thêm thê lương. Ngọn lửa của tuổi trẻ thôi thúc chúng tôi lên đường trong vội vã (có triệu chứng rồi). Thủ lãnh vả đồng bọn áp gần mục tiêu. Bên địch không phòng bị, khán cự gì cả. Có lẽ đối phương chọn vườn không nhà trống. Thiên thời - địa lợi - nhân hòa. Chúng tôi mặc sức thả hồn, thỏa chí bình sinh. Quả là múa gậy vườn hoang!!!
Chừng một tuần trà, phía đối phương thấm đòn. Anh em hoàn thành nhiệm vụ rút về sảnh văn phòng.
Canh năm kịp về. Chung tôi thiếp đi trong mơ màng thắng lợi mà quên đi nhiệm vụ trực trường. 
Tiêng gà gáy gọi bình minh. Choàng tỉnh các Ninda trình tự rút lui để chuẩn bị ngày học mới...
Giờ đầu tiên môn chính trị thầy chủ nhiệm toán phải kiêng cưởng chủ trì. Thầy tức giận lắm, mặt tái xanh, quát tháo ầm ỉ.
Mùi ú xế thoang thoảng của chiến trưởng xông vào mủi thầy. Không cưởng nổi thầy quát to: lớp trưởng báo cáo đêm qua ai gài mìn ở lớp bạn (có tiếng cười râm rang). Lớp trưởng chậm chạp như con bọ hung đứng dậy giọng triết lý: "Thưa thầy cái gì em củng biết, thầy làm em quáng nên em ....hết biết".
Thầy mỉa mai
"Em uyên bác qúa! Cái gì củng biết nhưng không biết gì !!!"
Mùi hăng hắc làm mặt xám tro thầy quát to "Các đồng chí nào phạm tôi thì đứng dậy":
Không gian như ngộp thở
Lát đát vài bạn chịu tử trận
Thầy trắng mặt hỏi dồn
"Thủ lĩnh đại ca là ai? ai là thủ lĩnh?"
Lớp trưởng quét ánh mắt trắng giã, lờ đờ làm không gian thêm ảm đạm chết chóc. Tia mắt đầy hung quang tìm thủ lỉnh và đồng bọn (tên này tối qua hung hăng nhất và có ngủ nghĩ gì đâu)
Tiếng ruồi muỗi bay vo vo
Tiếng thở dải ngao ngán
Tiếng hô hấp, tiếng nhịp tim
Tiếng van lơn, cầu cứu.....
..... Không gian và thời gian như dừng lại bởi hơi hám chết chóc, chia rẽ, hồ nghi..
Bỗng lớp trưởng hít một hơi thật sâu vào tận Lam Điền (xin lỗi huyệt đan điền) chủ động quát lớn: " Văn Khiếu nè, Thiện Tâm nè, Từ Ân nè, Tấn Thế nè, Hoàng Nam nè, Tấn Vinh nè, Anh Tùng nè ...nè nè....
Giọng lớp trưởng nhỏ dần
Thời gian lại thử thách các con tim yếu mềm
Như tên ra khỏi cung. Bạn Khiếu với bản lỉnh, tư duy độc lâp , giọng bộc trưc vốn có "Em chỉ có tiểu chứ không có đại tiện". (tiếng la hoảng của phái nữ) "Đúng là đồ tiểu nhân chứ không phải đại nhân".
Thầy tím mặt
Như dòng suối êm ả. Vinh hột vịt chọn trung dung để thích nghi "Em chỉ có ...trung mà thôi..."
(tiếng huyên náo của chị em) "Ông hộ pháp này mà không "đại" mới lạ".

Hết chịu nổi thầy đỏ mặt chỉ đích danh tôi "Ông thần này không... cưa bom đạn sao?'"
Tôi chối ra rả: thưa thầy hai ngày nay em dùng fugacar nên không ăn không uống gì"
(Giọng nữ cười chúm chím) "Lạy ông con ở bụi này hả trời".
Lớp trưởng lấy hết tinh thần báo công, kể vanh vách những sát thủ đặt bom gài mìn.
Thầy chủ nhiệm mặt nhẹ ra gặm nhấm từng lời từng chử của kẻ phản bội và chúng tôi bị đền tội.
Tai tôi ù đi, mắt hoa nhòe, thần trí mê man. Khi tỉnh lại nghe văng vẳng kẻ kêu người nói, kẻ gàu ngưòi thùng chia nhau khắc phục, lau chùi....chiến trường!?!?

Chuyện đã trôi qua 1/4 thế kỷ. Nổi đau của "Đại nhân" không bao giờ nguôi. Thù này đến chết không trả không...chết tươi!!! Thủ lảnh đai ca vẫn trong bóng tối bí hiểm như trong không gian của chiến trận xưa....


Mùa thu 2012 

CỪU THIÊN NHẬN
(cẩn bạch)

4 nhận xét:

  1. Đọc bài này cứ nghỉ "NÓ" học lớp VEN...

    Trả lờiXóa
  2. Một thời nhất quỷ nhì ma...
    hai mươi năm...đã phôi pha mái đầu
    lẫn trong bèo bọt bể dâu
    thăng trầm...nước chảy qua cầu... ngỡ như...
    ngây ngô dẫu đã tạ từ
    thế gian bào ảnh duy dư điểm tình.

    Trả lờiXóa
  3. oh, "Nhà Thơ" bình luận bài của "Nhà ven" hay quá!

    Trả lờiXóa
  4. Đọc xong không hiểu người bí mật ở Nhạn môn quan là ai? "Thủ lãnh đại ca" lộ diện chính là bác sĩ Nam. Ân đã sơ hở tiếc lộ trong bài "Một kết nối" rồi!
    Người xứ quảng

    Trả lờiXóa