[Ngô Hữu Chiến]
Anh bờ Nam...
Em bờ Bắc…Tưởng như xa dằng dặc
Dòng nước trôi trải nỗi nhớ theo cùng.
Yêu em.. yêu cả con sông.
Có bãi cát vàng ..Có bờ xe nước.
Có cánh buồm nâu thoáng về…lại mất.
Có tiếng còi tàu thống nhất vào ga.
Em từ đâu đến với sông Trà.
Mang tình yêu về nhân theo năm tháng.
Để cho anh thành thói quen mỗi sáng.
Đứng thật lâu… dõi bờ Bắc …Anh tìm…
Lần đầu tham gia blog (với bài viết chính thức) mà đã làm thơ như thế này thì Tấn Thế, Mây Hồng ghen tị chết.
Trả lờiXóaHoan hô Chiến, tiếp tục phát huy nghe!