Bài thứ nhất
KHÔNG ĐỀ
Không có cánh cửa nào
Khép sau lưng em…
Không có tấm gương nào
Nhìn trộm em…
Không có con đường nào
Nhoài theo bước chân em…
Đừng ngoảnh lại!
Nhưng,
Có rất nhiều cánh cửa
Mở ra trong lời anh…
Có rất nhiều tấm gương
Bỏ quên trong mắt anh…
Có rất nhiều con đường
Lang thang trong tâm hồn anh…
Khi em đi khuất.
PHAN ĐAN
"...Nếu đời anh là một viên ngọc
Trả lờiXóaanh sẽ xâu thành chuỗi quàng vào cổ em
Nếu đời anh là một đóa hoa
anh sẽ hái khỏi cành cài lên mái tóc em...
Nhưng em ơi đời anh là một quả tim
nào ai biết được chiều sâu và bến bờ của nó..."
Đọc bài này thấy "không, không",rồi "có, có"...
Trả lờiXóaXem bài kia thì thấy "đừng, đừng"...
Vậy là: "KHÔNG CÓ ĐỪNG" cái gì hết, TỚI LUÔN !..
Thế V.