Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014

0 Hop mong 2 TET

[Phan Ngoc Thien]


Mong 2 Tet:
Than moi hop lop C1-88 Luc 17:30 ngay 1/2/2014 tai Quan Hoang Pho cong truoc 511/5 Quang Trung hoac cong sau cuoi duong Tra Bong Khoi Nghia

Chiều này 30 Tet:
Cafe tat nien cuoi nam cac ban oi. Chieu nay 5h30 o quan Yesterday tren dg Phan boi Chau nhe. LD  co doi loi tam su. 

Day la chuong trình QN. Còn SG thì không biet?

Hop tru bi

Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014

0 Chúc mừng năm mới

Hi mọi người,

Chúc mừng năm mới!

Mọi người chuẩn bị ăn Tết thế nào? ai ở SG, ai ở QN? Lịch ăn chơi, gặp mặt ở 2 đầu như thế nào mọi người thông báo để post lên blog cho xôm tụ.

Khi có lịch ăn chơi, địa điểm, ... cần có người thông báo ngay để mọi người cùng biết.
Khiếu ở xa, Tết đầu tiên không "ăn Tết" nên sẽ rảnh để có thời gian "phục vụ" mọi người.

Chúc C1-88 và bạn bè có một mùa xuân vui vẻ, đầm ấm bên gia đình và bạn bè.


Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2014

2 TỪ BI VỚI MÌNH

[Lê Văn Khiếu sưu tầm, biên tập]

Lời tâm sự: Được nghỉ long weekend (t7, CN, t2), ngồi rảnh rổi nhớ đến blog và muốn có một bài để tâm sự với nhau coi như tiếp theo bài "Hạnh phúc ở đây bây giờ". Đọc lung tung, sưu tầm lung tung và xin gởi đến blog để cùng đọc.

Ngậm ngùi bởi tiếc nuối tuổi trẻ đã trôi qua lúc nào không hay! Ngậm ngùi phải chi hồi đó thế này thế khác... Hình như ta chẳng bao giờ thực sống. Lúc còn trẻ, ta mơ ước tương lai, sống cho tương lai. Nghĩ rằng phải đạt cái này cái nọ, có được cái kia cái khác mới là sống. Khi có tuổi, khi đã có được cái này cái nọ, cái kia cái khác thì ta lại sống cho quá khứ ! Nhỏ mong cho mau lớn, lớn mong cho nhỏ lại. Quả là lý thú ! Tóm lại, ta chẳng biết quý những giây phút hiện tại (lại nói đến chuyện Hạnh phúc ở đây, nơi này nhưng lần này sẽ có thêm chủ đề về "biết quí mình - từ bi với mình").

Từ ngày "thế giới phẳng", ta còn sống với đời sống ảo. Ta ngồi đây với bạn nhưng chuyện trò với một người nào khác, cười đùa, nhăn nhó, giận dữ, âu yếm với một người nào khác ở nơi xa. Khi bắt lại câu chuyện thì nhiều khi đã lỡ nhịp ! Hiểu ra những điều đó, ta biết quý thời gian hơn, quý phút giây hiện tại, ở đây và bây giờ hơn. Nhờ vậy mà không có thì giờ cho già nữa ! Hiện tại thì không có già, không có trẻ, không có quá khứ vị lai. Dĩ nhiên, không phải trốn chạy già mà hiểu nó, chấp nhận nó, thưởng thức nó. Khi biết "enjoy" nó thì quả có nhiều điều thú vị để phát hiện, để khám phá.

Một người 60, tiếc mãi tuổi 45 của mình, thì khi 75, họ sẽ tiếc mãi tuổi 60, rồi khi 80, họ sẽ càng tiếc 75 ! Vậy sao ta đang ở cái tuổi tuyệt vời nhất của mình lại không yêu thích nó đi, sao cứ phải....nguyền rủa, bất mãn với nó. Có phải tội nghiệp nó không ? Ta đang ở cái tuổi nào thì nhất định tuổi đó phải là tuổi đẹp nhất rồi, không thể có tuổi nào đẹp hơn nữa!

Ta cũng có thể gạt gẫm mình chút đỉnh như đi giải phẫu thẩm mỹ chẳng hạn. Xóa chỗ này, bơm chỗ nọ, lóc chỗ kia. Nhưng nhức mỏi vẫn cứ nhức mỏi, loãng xương vẫn cứ loãng xương, tim mạch vẫn cứ tim mạch... Cơ thể ta cứ tiến triển theo một "lộ trình" đã được vạch sãn của nó, không cần biết có ta ! Mà hình như, càng nguyền rủa, càng bất mãn với nó, nó càng làm dữ. Trái lại nếu biết thương yêu nó, chiều chuộng nó một chút, biết cách cho nó ăn, cho nó nghỉ, biết cách làm cho xương nó cứng cáp, làm cho mạch máu nó thông thoáng, làm cho các khớp nó trơn tru thì nó cũng sẽ tử tế với ta hơn.

Bảy trăm năm trước, Trần Nhân Tông viết: Cơ tắc xan hề khốn tắc miên! (Đói đến thì ăn, mệt ngủ liền!) trong bài Cư trần lạc đạo, (ở đời mà vui đạo)! Ông là vị vua nhà Trần sớm nhường ngôi cho con, lên tu ở núi Yên Tử, Tổ sư thiền phái Trúc Lâm. Tu hành như vậy mà khi quân Nguyên xâm lấn nước ta, ông liền xuống núi, ra tay dẹp giặc, xong, phủi tay lên núi tu tiếp !

Mỗi người có đồng hồ sinh học của riêng mình, không ai giống ai, như vân tay vậy, cho nên không cần bắt chước, chỉ cần lắng nghe mình. Phương pháp này, phương pháp nọ của người này người kia bày vẽ chẳng qua cũng chỉ để tham khảo, nắm lấy nguyên tắc chung thôi, rồi áp dụng vào hoàn cảnh riêng cụ thể của mình, tính cách mình, sinh lý mình. Phương pháp nào có sự ép buộc cứng ngắc quá thì phải cảnh giác!

Cũng nhớ rằng tới tuổi nào đó, tai ta sẽ bắt đầu kém nhạy, mắt bắt đầu kém tinh, đấu óc bắt đầu kém sắc sảo. Tai kém nhạy để bớt nghe những điều chướng tai. Mắt kém tinh để bớt thấy những điều gai mắt. Đầu óc cứ sắc sảo hoài ai chịu cho nổi! Tuy vậy, tai kém mà muốn nghe gì thì nghe, không thì đóng lại mắt kém mà muốn thấy gì thì thấy, không thì khép lại. Thế là "căn" hết tiếp xúc được với "trần". Tự dưng không tu hành gì cả mà cũng như tu, cũng thực tập ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm!

Rồi một hôm đẹp trời nào đó ta còn có thể phát hiện mắt mình chẳng những nhìn kém mà còn thấy những ngôi sao lấm chấm, những lốm đốm hoa trên bầu trời trong xanh vời vợi kia. Nếu không phải do một thứ bệnh mắt nào đó thì đây hẳn là hiện tượng thoái hóa của tuổi già, nói nôm na là xài lâu quá, hết thời hạn bảo hành. Cái mà người xưa gọi là "hoa đốm hư không" chính là nó. Tưởng hoa đốm của trời, ai dè trong mắt mình! Chỉnh cái "tưởng" của ta nhiều khi làm hại ta. Biết vậy ta bớt mất thì giờ cho những cuộc tranh tụng, bớt tiêu hao năng lượng vào những chuyện hơn thua. Dĩ nhiên có những chuyện phải ra ngô ra khoai, nhưng cái cách cũng đã khác, cái nhìn đã khác, biết tôn trọng ý kiến người khác, biết chấp nhận và nhìn lại mình.

Khi 20 tuổi người ta băn khoăn lo lắng không biết người khác nghĩ gì về mình. Đến 40 thì ai nghĩ gì mặc họ. Đến 60 mới biết chả có ai nghĩ gì về mình cả ! Tóm lại, chấp nhận mình là mình và từ bi với mình một chút. Nhưng muốn vậy, phải... chuyển đổi cách thở. Thở ư ? Đúng vậy! Một bác sĩ có thể biết rất nhiều về bộ máy hô hấp, về cơ thể học, sinh lý học, bệnh lý học của bộ máy hô hấp nhưng chưa chắc đã biết thở !

Springfield, Virginia - 19/01/2014.



Thứ Hai, 6 tháng 1, 2014

1 CÔ ĐƠN LÀ GÌ ? [Minh Ánh Sưu Tầm]


CÔ ĐƠN LÀ GÌ ?

[Minh Ánh Sưu Tầm)



Người ta nói nhiều về sự cô đơn, như nó đã trở thành một phần của cuộc sống, nhưng chẳng ai có thể chấp nhận được. Tôi vẫn luôn tự hỏi bản thân mình và những người bạn của tôi, cô đơn là gì?

Cô đơn là khi tôi nằm trong góc phòng, lắng nghe tiếng mưa rơi cùng những bản nhạc cổ xưa phát ra từ radio, nước mắt tôi không ngừng tuôn rơi, về những kí ức đã qua, kỉ niệm của người trước còn đọng lại, về những điều hiện tại tưởng chừng rất hiển nhiên nhưng lại quá chông chênh. Nếu cô đơn là như vậy thì tôi chịu được cái sự một mình ấy, cô đơn hay là bình thản.

Đôi khi giữa cái dòng đời đầy bon chen và xô bồ này, có những phút lặng như thế, có những góc tĩnh như thế, để nước mắt chảy trôi, nghe mặn chát nhưng thấm thía, rồi lại đứng dậy, thản nhiên mà bước tiếp qua những ngày cô đơn.

Cô đơn là khi tôi rời khỏi vòng tay người mình yêu, lang thang vô định, góc phố này, con phố kia, nơi những kỉ niệm không dành riêng cho một ai, nơi thành phố của tôi, lắng nghe tiếng xe cộ thúc giục nhau, nhìn ngắm cái cảnh thư thả nơi một góc công viên, nhâm nhi một tách cà phê thơm nồng, chẳng phải cô đơn là vậy, khi ở giữa những người thân quen vẫn cảm thấy lạc lõng, nằm trong vòng tay ấm áp vẫn thấy chút cô quạnh.

Cô đơn hay không là từ lòng mình, chẳng thể hạnh phúc nếu trái tim không mở cửa, vòng tay khong giang rộng đón lấy yêu thương. Bản chất con người là cá thể độc lập, vị kỉ, cá nhân nhiều, cho đi hay nhận lại bao nhiêu cũng không thấy đủ, người ta cứ tự khiến bản thân mình cô đơn hụt hẫng vậy thôi.

Cô đơn là khi kết thúc một ngày vất vả, về nhà đối diện với bản thân trong căn hộ tiện nghi, một mình, người ta sợ cảm giác về nhà, nấu cho mình ăn, hát cho mình nghe, không có ai vỗ về hay đợi để chăm sóc, nhưng cô đơn như vậy tôi lại thấy tự do, tự tại, người ta lao ra khỏi nhà, vào những pub, bar, coffee để chuyện trò, ngẫu hứng cho tới khi mệt nhoài về nhà, tôi vùi mình trong những cuốn sách, những bản tình ca, một vài ly rượu vang và nghĩ về người tôi yêu, điều tôi hạnh phúc.

Cô đơn như vậy kể cũng thú vị, khi tôi chẳng biết anh là ai, anh ở đâu, tôi chỉ cố chỉn chu bản thân thật tốt, tận hưởng những phút giây một mình cho trọn vẹn, trước khi anh đến, xáo trộn và đẩy vào đó “những bi kịch và hài kịch của tình yêu” , nếu được chọn tôi sẽ chọn cách cô đơn thật tốt giữa cuộc sống nhộn nhịp này.

Nhưng cô đơn cũng là khi có một người thật sự quan trọng bắt đầu bước vào cuộc sống của bạn.Bạn sẽ phải chấp nhận việc nghĩ đến người khác nhiều hơn bản thân mình, yêu họ hơn bản thân mình và đau vì họ hơn cả nỗi đau từ bản thân mình.

Hào hứng rồi hụt hẫng, yêu rồi hận, thương rồi hờn dỗi, tất cả những cảm xúc xoay quanh con người ấy đều khiến bản thân bạn sợ họ rời đi hơn bao giờ hết, bạn sợ cô đơn hơn bất cứ điều gì mà tình yêu mang lại, thậm chí ngay cả những cảm xúc mãnh liệt nhất của tình yêu cập bến thì trên hết, vẫn là nỗi âu lo mất mát, chia ly.

Tình yêu là điều khó cưỡng, mâu thuẫn và mệt mỏi, nhưng nếu vượt qua tất cả, của những hoài nghi và giận hờn, đó là thứ tình cảm thiêng liêng và đáng trân trọng nhất. Có lẽ khi yêu nên học cách để cho nỗi cô đơn tồn tại. Chẳng phải một chút cô đơn sẽ khiến bản thân thêm trân trọng đối phương, cũng như một chút ghen khiến tình yêu thêm thi vị, nhưng một chút thôi, vì quá đi, bạn sẽ tự khép bản thân mình vào vỏ ốc của sự cô độc, dù là tình yêu chân thành, thiên trường địa cửu, cũng chẳng thể cứu vãn được tình yêu của bạn. Hãy cô đơn thông minh.

Cô đơn không phải là khi tôi chỉ có một mình, là khi có ai đó rời bỏ tôi mà đi, mà là khi tôi luôn thấy mình một mình trong mọi mối quan hệ. Như vậy đó, cô đơn hay không là do bạn chọn, cũng như hạnh phúc, nếu bạn chọn cô đơn, để cho nó gặm nhấm bản thân, làm tâm hồn mòn mỏi thì hãy chấp nhận nó, đừng than vãn hay mong chờ điều gì thay đổi được cuộc sống, không cơ hội, không cuộc hẹn nào với hạnh phúc ngoài trừ lựa chọn có hay không thay đổi suy nghĩ của bản thân mình.

Cô đơn là điều rất nhẹ và rất mỏng, nhưng ở một mặt nó cũng bất biến và khó buông, hãy sống cùng cô đơn như một cách để trưởng thành và tồn tại, cảm nhận nó hơn là để nó chi phối. Bạn sẽ thấy mình được yêu thương.


 

Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014

5 THƯ GIÃN CUỐI TUẦN

[Lê Quang Vũ]
(sưu tầm)

1. Một bài thi
Con lạy thầy. Con van cô. Chấm dễ dễ. Không cần nhiều. Năm điểm thôi. Đâu có khó. Phải không thầy. Sẽ làm được. Thầy chấm hơn. Con cám ơn. Thầy chấm ít. Thầy được gì ? Chẳng gì cả. Con thi rớt. Phải thi lại. Lại gặp nhau. Thầy lại cực. Phải chấm nữa. Cực thầy thôi. Con ko muốn. Thấy thầy cực. Thế nên thầy. Chấm đậu nhá. 

2. Một bài luận có đầu đề: “Em hãy tả lại một vụ đắm tàu”. 
Một cậu học sinh đã viết: "Thuyền trưởng đã không kịp phản ứng khi cơn bão biển ập tới. Trong vòng 30 giây, con tàu đã chìm, không có tin tức gì thêm vì không còn người nào sống sót, hết." 

3. Một bài luận tiếng Anh ngắn về hoàng tử và công chúa. 
Bài làm như sau: "Hoàng tử và công chúa gặp nhau tại lâu đài. Hoàng tử hỏi :""Can you speak Vietnamese?"" Công chúa trả lời:""Sure"". 
Thế là sau đó cả bài văn nó viết toàn bằng tiếng Việt hết. 

4. Chú Pa tàu . 
Một chú ba tàu ở Sài Gòn đi xe gắn máy zô đường cấm bị cảnh sát giao thông thổi phạt Về nhà bác bức xúc kể với mấy ông bạn hàng xóm: Pữa lay, ngộ li xe pị tằng CS giao tông nó thủi, ngộ tấp vô, ló hỏi ngộ: - Zái tò của ông lâu? Ngộ lói ngộ hỏng có lem zái theo, chỉ có lem cái cạc thui… 

5. Tại 1 chuyên mục Rao Vặt: 
"Nam, 25 tuổi, cao 1.8m, nặng 72 kg còn độc thân. Thành đạt, đẹp trai, khỏe mạnh, thông minh, sở hữu hai xe BMW, một thuyền buồm, biệt thự ở Hawaii, hai nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua. Không bán. Cũng ko cần tìm bạn gái. Chỉ muốn khoe vậy thôi". 

6. Nhà em đi hết cả rùi 
Một buổi tối đẹp trời, cô gái xinh đẹp gọi điện cho cậu con trai đang tán tỉnh mình: "Anh ơi... Nhà em đi hết cả rùi... Không có ai ở nhà đâu...". 
Mới nghe đến đó, cậu chàng vội vàng hí hửng phóng xe đến nhà cô gái. Dựng xe, chàng mỉm cười bấm chuông, 5 phút... 10 phút... 15 phút...không thấy ai ra. 
Sau nửa tiếng kiên nhẫn hết bấm chuông lại đến gọi cửa, anh chàng mới nhận ra: đúng là... "không có ai ở nhà" thật. 

7. Trẻ người non dạ. 
Thấy trong người có nhiều đổi khác, cô gái mới lớn đi khám bác sĩ. Ông ta tuyên bố không cần úp mở rằng cô đã có thai được gần 3 tháng. Sau phút choáng váng, cô gái vật vã khóc lóc than thân trách phận. 
- Trời ơi! - Cô than vãn. - Nếu biết sự thể sẽ xảy ra như thế này, tối hôm ấy cháu đã không ở nhà với bạn trai mà theo bố mẹ cháu đi xem chiếu phim. 
- Nếu thế thì đã không có chuyện! - Ông bác sĩ nhún vai. - Nhưng tại sao tối hôm ấy cháu không đi xem phim? 
- Bố cháu không cho đi! - Cô gái gạt nước mắt đáp. - Phim cấm trẻ em dưới 18 tuổi. 

8. Hai mặt của một vấn đề. 
Một doanh nhân đến tham khảo phương pháp làm ăn ở một đất nước phát triển. Ông được mời đến một nhà máy sản xuất các sản phẩm từ cao su, vốn là một đối tác có quan hệ làm ăn từ trước. 
Đầu tiên, họ đưa ông tới thăm phân xưởng sản xuất núm vú chai cho trẻ em. Dây chuyền sản xuất tạo nên những tiếng "hiss, pop.." ồn ào nghe rất buồn cười. 
Người hướng dẫn giải thích: Tiếng “hiss" là tiếng cao su được đổ vào trong khuôn, còn tiếng "pop" sau đó là tiếng cây kim châm một cái lỗ vào núm vú cao su.. 
Sau đó, họ đi tới một phân xưởng sản xuất bao cao su. Thật kỳ lạ, dây chuyển sản xuất lần này tạo nên những tiếng ồn ào kiểu "hiss, hiss, hiss, hiss - pop"... 
- Đợi chút đã! - Người đàn ông đi tham quan vội nói - Tôi biết tiếng "hiss, hiss" nghĩa là gì, nhưng tại sao lại có tiếng "pop"? 
Người hướng dẫn trả lời: À, thì cũng giống như quy trình sản xuất núm cao su vậy mà! nhưng cứ sau bốn cái bao cao su thì chúng tôi lại... chọc một cái cho có lỗ. 
- Ấy chết !!! 
- Vâng, nhưng lại hỗ trợ rất tốt cho việc kinh doanh núm vú cao su! 

9. Điên là phải 
Sau khi bệnh bò điên lan tràn khắp nơi, một nữ phóng viên được cử đi tìm hiểu lý do. Hỏi thăm một hồi, cô tìm đến được một trang trại nuôi bò sữa, nơi phát hiện ra ca bệnh bò điên đầu tiên. Cô hỏi người quản lý trang trại: “Ông chăm sóc lũ bò sữa này như thế nào?” “Hàng ngày chúng tôi cho ăn đúng giờ quy định, ngày vắt sữa 2 lần, mỗi năm cho chúng đi lấy giống 2 lần…” 
- “Ôi, lạ nhỉ. Vậy thì tại sao chúng nó lại điên được?” 
- “Thế tôi hỏi cô nhé: ngày nào tôi cũng vắt sữa cô 2 lần, mà 1 năm mới cho cô ra ngoài với bạn trai 2 lần thì cô có điên người lên không? 

10. Cắn răng mà chịu 
Mẹ chồng và con dâu nhà kia chẳng may đều goá bụa. 
Mẹ chồng dặn con dâu : "Số mẹ con mình rủi ro, thôi thì cắn răng mà chịu". 
Không bao lâu sau mẹ chồng có tư tình, con dâu nhắc nhở lại lời dặn thì mẹ chồng trả lời : "Mẹ dặn là dặn con chứ mẹ thì còn răng nữa đâu mà cắn." 
Con dâu : "...!!!" 

11. Chú rể nhạy cảm 
Chú rể ngắm nghía phòng cưới, nói với người bạn: "Chữ Hỷ sao rắc rối thế nhỉ, trông như trận đồ bát quái". 
- Rắc rối thế nào? - người bạn ngạc nhiên. 
- Thì... có nhiều đường ngang, ngõ dọc, nhưng lại toàn là đường cụt! 
Người bạn cười ý nhị: 
- Cậu nhạy cảm đấy! Sau tuần trăng mật cậu sẽ thấy nhận xét đó là tuyệt đúng. 

12. Ước muốn 
Chồng hỏi vợ 
- Em yêu, Tết này em muốn anh tặng em món quà gì ? 
- Em chỉ muốn những thứ anh tự làm ra, như tiền chẳng hạn! 

13. Như điện thoại di động 
Một người tâm sự với bạn: 
- Vợ mình cứ như cái điện thoại di động ấy. 
- Cô ấy mảnh mai thế kia mà? 
- Không, cứ hết tiền là chả thấy nói năng gì. 

14. Chỉ dành cho Phụ nữ 
Một nhóm các quí bà trong một kỳ nghỉ hè tới một khách sạn 5 tầng lầu, ngoài khách sạn có biển đề: "Chỉ dành cho phụ nữ !" 
Vì các đức ông chồng của họ ko đi cùng, họ quyết định bước vào với đầy vẻ tò mò. 
Người gác cửa khách sạn giới thiệu với họ về khách sạn: " Nó có năm tầng lầu, qua một tầng sẽ lên tới tầng kế tiếp. Nếu các quí bà thấy tầng nào phù hợp thì mời lưu lại ở đó. Rất đơn giản, các quí bà sẽ thấy những dòng chữ khắc trên cửa của mỗi tầng hướng dẫn các quí bà sẽ gặp gì ở đó. 
Tầng thứ nhất nhanh chóng được chinh phục, ở đó có biển đề: " Những người đàn ông ở đây là những người tình dở, nhưng họ rất xã giao, nhạy cảm và thông minh" 
Các quí bà cùng cười vang và không chậm trễ tiếp bước lên tầng cao hơn. 
Ở tầng thứ hai có biển đề: " Những người đàn ông ở đây là những người tình rất tốt, nhưng họ có thói quen ngược đãi phụ nữ" 
Dĩ nhiên là hoàn toàn không hài lòng. 
Các quí bà hướng tới tầng thứ ba, ở đó dòng chữ: 
" Những người đàn ông ở đây là những người tình tuyệt vời và quan tâm nhiều tới phụ nữ" 
... đã có thể thỏa mãn những yêu cầu của họ, nhưng còn hai tầng nữa... trực giác báo họ còn nhiều điều hay hơn ở tầng trên. Họ khó thể cưỡng lại được (muốn chọn phương án tối ưu mà). 
Thế là leo lên tiếp và đọc được rằng: " Những người đàn ông ở đây thể hình tốt, nhạy cảm và rộng lượng. Họ tôn trọng phụ nữ và là những người tình tuyệt vời. Tất cả đều chưa lập gia đình, giàu có và 100% chỉ quan hệ với phụ nữ." 
Ở đây, các quí bà cảm thấy được những gì mà trái tim mình khao khát, đòi hỏi, nhưng dẫu vậy họ vẫn muốn đảo qua tầng tiếp theo... 
... tới đó, họ đọc được: " ở đây không có đàn ông. Tầng này được xây để chứng minh rằng, bất cứ những gì mà người đàn ông làm đều rất khó làm vừa lòng một người đàn bà.." 

15. Đánh dấu kỷ niệm 
Một đôi nhân tình trẻ ngồi tâm sự. Chàng hỏi nàng: 
- "Chúng mình nên nói thật với nhau, trước khi yêu anh, em đã yêu ai chưa?" 
Nàng thật thà: 
- "Hồi học phổ thông em yêu một người, để kỷ niệm mối tình này, em đã xăm khuôn mặt anh ấy lên ngực phải. Sau này vào đại học em lại có một mối tình, và em cũng xăm hình người ấy lên ngực trái." 
Nói rồi nàng chỉ cho chàng xem tưởng rằng chàng sẽ khó chịu, nhưng ngược lại chàng lại cười sằng sặc. 
Gặng hỏi mãi, chàng mới nói: 
- "Anh đang tưởng tượng 10 năm nữa không biết mặt hai thằng đó nhăn nhó khổ sở như thế nào" 

16. Tự đọc - Tự hiểu 
Người đàn bà đứng trước gương ngắm nhìn và tỏ vẻ hài lòng vì chiếc áo lông thú mới mua, thì cậu con trai đi học về: 
- Đẹp quá, có phải bố mua cho mẹ cái áo này không? 
- Bố nào mua, cứ chờ bố mày thì đến cả mày cũng chẳng có nữa là áo. 

17. Người bình tĩnh 
Ba người bạn, Mỹ; Pháp và Việt, ngồi uống càphê ở một quán Cafê nọ, hết đề tài để nói, bỗng một anh hỏi : 
- Theo mấy anh định nghĩa thì thế nào là một NGƯỜI BÌNH TĨNH ? Này nhé, ví như các anh đi làm về thấy vợ mình đang làm tình với người đàn ông lạ thì các anh sẽ làm gì ? 
Anh Mỹ lên tiếng: Tôi rút súng ra. NGƯỜI BÌNH TĨNH là tôi không bắn đôi gian phu dâm phụ đó. 
Anh Pháp: Mais non, Tôi rút súng ra. NGƯỜI BÌNH TĨNH là tôi không bắn đôi gian phu dâm phụ đó và nói, xin lỗi ông bà, ông bà cứ tiếp tục. 
Anh Việt: "Theo tôi thì: Tôi rút súng ra, tôi không bắn đôi gian phu dâm phụ đó và nói, xin lỗi ông bà, ông bà cứ tiếp tục. Mà cái thằng đó còn tiếp tục được thì NÓ mới là NGƯỜI BÌNH TĨNH. 

18. Không phải chuyện nhỏ 
Bạn tù hỏi nhau: 
- Tại sao anh phải vào đây? 
- Tôi bỏ vợ... 
- Thế thôi sao? Chuyện nhỏ mà! 
- ... từ trên lầu ba xuống. 

19. Chồng già vợ trẻ 
Ngày nay, việc vợ chồng lệch pha nhau về tuổi tác không còn là chuyện hiếm. Vậy điều trăng trối cuối cùng của người ra đi trước sẽ là gì? 
Chồng già lấy vợ trẻ, đến lúc lâm chung vẫn nuối tiếc lắm, gọi vợ lại dặn dò: 
- Mình tuy còn trẻ nhưng nên ở vậy thôi. 
- Dạ... - vợ thút thít. 
- Làm cái bàn thờ tôi cho chắc chắn. Rằm, mùng một, lễ tết, giỗ chạp... tắm rửa sạch sẽ, thắp hương... rồi... hụ... hụ... 
- Dạ, em xin vâng lời mình. Rồi sao ạ? 
- Lên đó nằm. 

20. Sự khác biệt giữa trước và sau 
Trong cuộc đời, không phải lúc nào mọi việc cũng đi theo đúng quỹ đạo ban đầu của nó. Sau đây là một trong những ví dụ cho sự "đổi chiều" nhanh chóng và bất ngờ như thế! 
Trước ngày cưới, chàng và nàng ngồi bên nhau mơ màng: 
- Thật tuyệt vời! Cuối cùng thì giờ phút anh mong đợi nhất cũng đã tới! 
- Em phải ra đi à? 
- Không. Thậm chí em đừng bao giờ nghĩ tới điều đó! 
- Anh có yêu em không? 
- Tất nhiên rồi! 
- Anh có phản bội em không? 
- Không! Sao em lại có ý nghĩ đó cơ chứ? 
- Anh sẽ hôn em chứ? 
- Đương nhiên. 
- Anh sẽ đánh em chứ? 
- Không bao giờ! 
- Em có thể tin anh được không? 
Sau ngày cưới: Hãy đọc từ dưới lên. 

21. Bia mộ 
Trên một mộ chí có khắc hàng chữ: 
Mẹ yêu ba. 
Ba yêu phụ nữ. 
Mẹ bắt gặp ba đang tắm với một người trong số đó. 
Và giờ ba nằm đây. 
Mục rao vặt đăc biệt
"Nam, tứ tuần tuổi,ko cao nhưng cũng phải ngước nhìn, đủ nặng để bê vác vật 45 kg, hàng đã qua sử dụng nên có nhiều kinh nghiệm, phong độ đỉnh cao Thành đạt, đẹp trai, khỏe mạnh, thông minh, sở hữu hai của để dành, một đồ cổ, penhouse trên cao, nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua. Không bán. Đang đăng ký làm tài xế tỉnh Hải Dương".